Bài viết tham gia Cuộc thi "Trò chuyện với con" - Hãy nói "cảm ơn mẹ” con nhé!
Có lúc, cả hai bên cùng tranh nhau nói tiếng cảm ơn, rồi cười với nhau vui vẻ. Con cũng biết nói lời cảm ơn thật dễ thương với bà chủ quán. Thỉnh thoảng, bà ấy lại khen: "Anh có cậu con trai ngoan quá”. Cha rất tự hào...
Buổi trưa, vừa đi học về, con đã ngồi xem chương trình ca nhạc giải trí trên tivi. Mẹ vừa đi làm về, mồ hôi còn ướt đẫm lưng áo, đã lao ngay vào bếp, nhặt rau, nhóm lửa, thổi cơm... Nấu xong, mẹ tất bật dọn lên bàn, âu yếm gọi:
- Ăn cơm con trai ...
Con sà vào, làm một hơi ba chén ngon lành rồi đứng dậy. Mẹ hỏi:
- Canh ngọt quá con nhỉ?
Con gật đầu, bước đến trước tivi. Mẹ cười rất tươi sau cái gật đầu của con, rồi tiếp tục dọn mâm, rửa chén...
Chiều về, cơm nước xong, con đi chơi với bạn. Mẹ ôm thau quần áo của con đi giặt, rồi lau nhà, dọn dẹp chỗ ngủ cho con. Con đi chơi về, càu nhàu:
- Bộ quần áo con để trên giường, mẹ lại vứt đâu rồi?
Mẹ bảo, mẹ vừa giặt xong. Con lẩm bẩm:
- Mẹ thật là... bộ quần áo mới mặc...
Đêm ấy, con ngủ ngon với bộ quần áo mới thay, sạch sẽ, thơm tho. Mẹ trăn trở mãi vì bàn tay bị nước ăn rát buốt...
Sáng hôm sau, cha lại đưa con đến quán cơm, nghe con cảm ơn người bán hàng, cha lại thấy thương mẹ đến xót xa. Sao chẳng bao giờ cha nghe con nói "cảm ơn mẹ”?. Sao chẳng bao giờ mẹ được nhận lời cảm ơn của con, dù mẹ là người xứng đáng nhất trên đời? Hãy nói "cảm ơn mẹ” con nhé! Hai tiếng cảm ơn tuy đơn sơ nhưng ấm áp vô cùng...
Thái Việt